8.5.10



Thank you for teaching me to be compassionate
Cảm ơn mẹ đã dạy con về lòng trắc ẩn.

Thank you for teaching me the value of teamwork
Cảm ơn mẹ đã dạy con giá của sự chung sức



Thank you for teaching me to appreciate the sunshine & the rain
Cảm ơn mẹ đã dạy con biết trân trọng ánh nắng và cả cơn mưa.

Thank you for teaching me we can bend without breaking
Cảm ơn mẹ đã dạy con biết ẩn nhẫn mà không bị khuất phục.



Thank you for teaching me to trust my instincts...
Cảm ơn mẹ đã dạy con tin vào khuynh hướng tự nhiên của mình...

Thank you for allowing me to be creative
Cảm ơn mẹ đã cho phép con sáng tạo.



Thank you for teaching me about honesty
Cảm ơn mẹ đã dạy cho con về sự trung thực.

Thank you for opening my eyes to the world
Cảm ơn mẹ đã mở mắt con trước cuộc đời.



Thank you for teaching me to appreciate the simple things
Cảm ơn mẹ đã dạy con biết trân trọng những điều đơn giản.

Thank you for teaching me to believe in myself
Cảm ơn mẹ đã dạy con tin vào chính mình.






LÒNG MẸ!
Chuyện thần thoại Ấn Độ kể rằng: Chàng Mohandas thuộc dòng dõi quý tộc, đến tuổi trưởng thành. Ngày nọ, khi đi săn, chàng cỡi ngựa ngang làng kia, ghé vào một căn nhà để xin nước uống. Khi gặp thiếu nữ trong nhà, chàng như người mất hồn. Tình yêu chớm nở và mãnh liệt ngay lúc ban đầu. Nhưng oái oăm thay, hai dòng họ lại có một mối thù truyền kiếp. Không gì chia cắt được, họ lén lút gặp nhau. Khi Mohandas muốn đám cưới, nàng lạnh lùng nói: “Nếu chàng thật yêu em hơn bất cứ ai trong đời nầy, hãy về nhà giết mẹ, mang trái tim đem sang cho em, và hôn lễ sẽ cử hành ngay lập tức.”
Là đứa con hiếu thảo, Mohandas không thể làm một việc đại ác như thế, nhưng tình yêu thôi thúc, nỗi khao khát được sống với người yêu, khiến chàng nghĩ rằng: Trước sau gì mẹ ta cũng sẽ qua đời! Thế là, một đêm nọ, lúc gia đình ngủ yên, Mohandas vào phòng, đâm mẹ chết, mổ lấy quả tim, cầm trên tay, phóng ngựa qua khu rừng để đem đến cho người yêu. Trái tim người mẹ vẫn còn nóng và đẫm máu. Trong lúc phi ngựa quá nhanh, trái tim tuột khỏi tay chàng, rơi vào bụi gai rừng. Mohandas dừng ngựa nhảy xuống, vạch gai tìm kiếm, chàng trở nên tức giận khi gai xước rách da thịt làm chảy máu. Chàng càu nhàu, nguyền rủa vì tìm mãi mà không thấy quả tim. Một lúc sau, chàng bỗng thấy trong đám bụi rậm có hào quang phát ra như hình trái tim, và một tiếng nói thân thương nhỏ nhẹ của mẹ bảo rằng: “Mohandas, gai nhọn có làm con đau không?"
Tuy là câu chuyện không có thật, để dạy dỗ người đời, song nó phản ảnh một vẻ đẹp cao cả trong tình yêu của mẹ. Chính giây phút mà lẽ ra trái tim mẹ phải hận thù và nguyền rủa đứa con bất hiếu, thì trái tim ấy lại thương yêu và lo lắng khi có bất cứ điều gì làm con mình bị tổn thương. Tình yêu của mẹ thật ngọt ngào biết bao!



No comments: