24.9.10




Nếu thấy một gia đình hạnh phúc; bạn hãy tin rằng trong ngôi nhà đó có một người đàn bà biết hy sinh (Rene Bazin)

Ngày ấy cũng vào đầu thu , ngoài hiên lá thông rụng dầy như thãm màu nâu đất .Trong căn nhà gỗ có hàng rào trắng trồng hoa dâm bụt lồng đèn đỏ đong đưa. Gió đưa mùi thoang thoãng dầu thông lẫn vào gió lạnh dìu dịu cuối hè. Ngỡ như hạnh phúc đong đầy nơi ấy. Trong góc phòng sau cánh cửa gỗ đứa bé sợ sệt đứng khóc như sợ ai đó bắt chia xa..
Người đàn ông nhỏ giọng .."nếu em không còn thương anh thì hãy nghĩ đến thằng kuAn.. theo anh nghĩ : vì nó mình có thể hy sinh một chút cái tôi ấy được không ..?"
Người đàn bà có khuôn mặt xinh đẹp thét to giọng bắc chua chát " lại hy sinh ....hy sinh, đừng có bảo tôi phải làm thế nữa. Điên cả máu! "
kuAn nghe mẹ to tiếng , nó khóc vì hãi .. bà quay sang quát "mày có im không thì bảo thằng kia ? " mày chỉ được cái mặt giống bà còn cái tính cả ngày không nghe thấy một tiếng nói ...cái giống ...
" Em không nên nói thế với con , nó còn bé biết gì đâu ?"
Bà lại mắng , lại nói lời khó nghe ..
"tôi không còn một chút tình cảm nào cho anh cả , tốt nhất là chia tay .."
' Bất ngờ sắc mặt chuyễn từ đỏ sang trắng bệch ông dắt đứa bé ra ngoài dỗ dành ..
"Mẹ nói thế chứ bố biết mẹ rất yêu con ..."
Mẹ cũng yêu con như ngoại ha bố ?
" Ừ ! như ngoại. Thôi con vào với mẹ , bố đi làm ..
Tuần sau bố theo công trình đi làm xa lúc quay về , Cậu năm kéo bố vào nhà, nhìn chừng kuAn rồi nói nhỏ "Anh hai khi anh vắng nhà chị Hiền vào phòng cạy tủ lấy hết giấy tờ rồi .."
Bố quay ra gắt "cậu đừng có nói bậy .. Cái tủ đó do tôi cạy vì làm mất chìa tuần trước còn về giấy tờ tôi đóng gói sẵn cho mẹ kuAn ..
À mà cậu cứ nghĩ xem ... cô Hiền không sinh nỡ được nữa thì có giữ tài sản là giữ cho thằng kuAn..Mình là đàn ông , hay ham chơi bia bọt không khéo lại làm mất hết ..."
Cậu năm thở dài , quay nhìn thằng bé nắm bàn tay nhỏ xíu rồi nói
"mấy người ác lắm " ...Còn anh hai, anh cứ như thế lại làm chị Hiền hư thêm thôi... tôi về đây..
Cuối năm hai người ra tòa .Bố cho mẹ hết tài sãn " Cô còn ấy phải nuôi con , ông phân bua .. kuAn là con tôi" ."Chỉ yêu cầu là sau 18 tuổi bé An được quyền chọn ở với bố hay mẹ "
Ngày đi bố nói :"Bố sẽ thỉnh thoãng về thăm con "
Năm sau bố xuất cảnh theo diện đoàn tụ gia đình , Biền biệt mấy mùa thu , Một mình thui thủi kuAn chỉ có bạn là con cún , nó rồi cũng lớn dần .." Bạn mẹ có bà ác miệng thì bảo thằng kuAn hình như nó câm , suốt ngày nó chỉ chơi với chó "
Thời gian trôi,mặc dù hay ốm vặt, kuAn rồi cũng lớn , Năm đó ,sinh nhật kuAn bố lại về, ông vẫn ít nói, vẫn một mình . Ông xin mang kuAn đi theo khi thấy nó ốm sốt đến gần chết ..
Mẹ , sau vài mối tình chập chờn ,bà ngộ ra không ai yêu bà bằng bố ..Tuổi xuân , tiền tài đâu còn mãi ? Ngày bà biết mình bị ung thư bà chết điếng ,vài tháng cuối trong đời mẹ , mái tóc dài óng mượt rụng hết..
Thỉnh thoãng bị đau ,bà lại nói nhãm níu tay mình khi cơn đau hành hạ ,
...mẹ có lỗi với con..
"Giá mà lúc ấy mẹ biết hy sinh một chút ..một chút thôi.."
Bây giờ khi lạy tấm hình xinh đẹp cùa mẹ , cái hộp stanlesstil đựng tro cốt mẹ .. Môt nhúm tro xám làm mình đau đớn. Giá mà ngày ấy mẹ biết hy sinh một chút thôi...Một chút thôi thì nhà mình đâu đến nỗi?
Một trăm ngày đứng trước bàn thờ mẹ , bố lặng lẽ khóc ..
" Lỗi là tại anh,lỗi tại anh "

Căn nhà gỗ còn đó bây giờ lạnh vắng , dù mimosa hoang dại vẫn vàng rực trĩu hoa trước hiên nhà như muốncúi ôm cái hàng rào trắng xác xơ. Trong căn nhà gỗ xinh xinh ấy, hạnh phúc tan mất từ lâu rồi ..

Bây giờ Xù tím biết vì sao Kẹo ngọt buồn phiền ..Bạn ơi với mình ,gia đình rất quý giá , mình sẽ về , chắc chắn sẽ thế ...Về vực dây yêu thương , sửa lại bờ rào đỗ,trồng thêm hoa bụt đỏ....Lấy đó làm kinh nghiệm sống tốt hơn cho người mình yêu thương tiếp nối .. Ước mơ một căn nhà nhỏ có hàng rào trắng .. Nghe tiếng hát trẻ thơ " ba là cây nến vàng , mẹ là cây nến xanh ,con là cây nến hồng ...thắp sáng một gia đình .
Er dừng nha ? . Xù tím đọc đừng buồn, chuyện qua lâu rồi ..lâu rồi mà
ER HA

No comments:

Post a Comment