5.12.09
Người với người sống để yêu nhau
Ngày 13-5, tại huyện Bắc Xuyên, đội cứu hộ đã cứu được một em bé chừng 3-4 tháng tuổi nằm dưới thi thể người mẹ. Em bé không bị thương vì mẹ em đã lấy thân mình che chở cho con. Bác sĩ khám toàn thân và tìm thấy máy điện thoại di động nhét trong chăn bọc em. Một tin nhắn còn lưu trên màn hình: “Cục cưng của mẹ, nếu con có thể sống sót, nhất định phải nhớ rằng mẹ rất yêu con!”.
Tôi đã khóc, khóc cho người mẹ kia không được thấy con mình còn sống và trưởng thành, khóc cho người con đã không thể nói 1 lời với người mẹ là "con yêu mẹ nhiều lắm". Và tôi tự nói với mình rằng tôi là người hạnh phúc nhất vì tôi còn có mẹ bên cạnh.
23 giờ 50 ngày 13-5, nhân viên cứu hộ đã cứu thoát bốn em học sinh bị vùi trong đống đổ nát tại trường trung học cơ sở Đông Khí, TP Đức Dương. Một nhân viên cứu hộ kể: “Khi chúng tôi phát hiện ra thầy, hai cánh tay của thầy giang ra, nắm chặt lấy bàn giáo viên, bên dưới là bốn em học sinh”.
Thi thể của thầy được tập kết tại sân vận động của trường. Các phụ huynh đã đốt pháo tưởng niệm theo đúng phong tục địa phương.
Trong cuộc sống dễ dãi hàng ngày, chúng ta có thể đã sớm quên đi những gì quý giá, quên đi vòng tay ôm siết mỗi ngày, quên đi những lời yêu thương… song tai nạn đã giúp chúng ta nhớ ra tất cả. Nó cũng thức tỉnh chúng ta rằng, sinh mệnh quý báu như vậy đó, bạn hãy yêu quý sự sống của chính mình, yêu quý sự sống của những người quanh ta. Tai nạn giáng xuống, ta sẽ thấy rất nhiều gia đình gắn bó với nhau hơn, rất nhiều bè bạn yêu thương nhau hơn… đó có lẽ chính là đạo lý “trong họa có phúc” – người ra đi dạy người ở lại biết yêu thương, cũng có thể coi đó là niềm an ủi vậy. Giống như một câu nói: “Thượng đế mang đi những gì ta cho là quý giá, đó là vì người muốn ban cho ta những điều quý giá hơn.”
No comments:
Post a Comment