30.11.09

Vui Vui! (st)

Beckham, Văn Quyến và Katisak

Một ngày nọ Beckham, Văn Quyến và Katisak nằm mơ lên thiên đàng
Beckham hỏi Chúa:
-Chúa ơi, bao giờ nước Anh vô địch World Cup
Chúa nói:
-10 năm nữa con
Beck nói:
-Ồ, lúc đó con chết rồi
Katisak hỏi Chúa:
-Bao giờ Thái Lan vô địch World Cup
Chúa nói:
-100 năm nữa con
Katisak nói:
-Lúc đó con đã chết rồi
Văn Quyến hỏi Chúa:
-Bao giờ Việt Nam vô địch World Cup
Chúa trả lời:
-Lúc đó ta đã chết roi
8888 8888888

Con số 21193


Trong tiết học cô giáo hỏi các học sinh
- Các em thích con số nào nhất?
Có nhiều học sinh trả lời với nhiều con số khác nhau. Riêng Tèo là người trả lời sau cùng
- Thưa cô : em thích nhất là số 21193
Cô giáo hỏi sao em lại thích số đó?
Tèo trả lời
- Thưa cô con số đó rất có ý nghĩa"
- Ý nghĩa gì? Cô giáo hỏi
- Thưa cô : 21193 có nghĩa là
- Nếu 2 người cùng làm chung 1 việc trong 1 giờ thì sau 9 tháng sẽ có một người thứ 3 ạ

88888888 8888888888 8888888


Xin Chúa hãy giúp con


Billy là một cậu bé rất sợ bóng tối. Một tối nọ mẹ bảo cậu đi ra cửa sau nhà và lấy cho bà cái chổi. Billy liền nói:

- Mẹ ơi, con không muốn đi ra ngoài đó đâu. Trời tối quá.



Bà mẹ mỉm cười nhẹ nhàng nói:

- Con không việc gì phải sợ cả, Có Chúa trời ở ngoài kia. Người sẽ che chở và bảo vệ con.

Billy nhìn bà mẹ rồi hỏi:

- Mẹ có chắc là ông ấy ở ngoài kia không?

- Chắc chắn mà, Chúa có ở khắp mọi nơi, và Người luôn sẵn sàng giúp con khi con cần - Bà mẹ nói.

Billy suy nghĩ một lúc, đoạn cậu đi ra cửa sau và hé mở cánh cửa. Cậu nhìn trong bóng đêm và gọi nhỏ:

- Chúa ơi? Người có ở ngoài đó không, xin Người hãy lấy giùm con cái chổi!!!

Thầm lặng

Đến lúc chia tay có thể hết ngại ngần

Có thể nói những điều sâu lắng

Mong lúc ấy bạn đừng im lặng

Đừng như bây giờ

Giữ khoảng cách với tôi.

Riêng một thời cho màu phuợng cháy thôi

Bạn đừng ngạc nhiên khi thấy tên mình trên cây bàng truớc lớp

Có kẻ mộng mơ không cùng chung một lớp


Chỉ dám viết tên nguời trên chiếc lá rất xanh...

Năm cuối rồi chút luyến nhớ mong manh

Cứ nhói lòng khi đếm ngày theo từng mùa lá

Phía truớc cổng truờng con đuờng chia thành nhiều ngả

Nơi nào dừng lại cho chúng mình gặp nhau...



(tac gia-Binh`yen)

26.11.09

HAPPY THANKSGIVING

Thứ Năm nay, tuần lễ cuối của tháng 11, sẽ là Lễ Tạ Ơn tại Mỹ. Trân trọng mời đọc bài viết đặc biệt cho mùa lễ tạ ơn năm nay của tác giả Hoàng Thanh. Cô tên thật Võ Ngọc Thanh, một dược sĩ thuộc lớp tuổi 30’., hiện là cư dân Westminster, Orange County. Bài viết về Lễ Tạ Ơn của cô mang tựa đề “Xin Cám Ơn Cuộc Đời” kể lại câu chuyện xúc động, giản dị mà khác thường, bắt đầu từ cái bình thường nhất: “Chỉ với một nụ cười...” Tựa đề mới được đặt lại theo tinh thần bài viết.

***
Thế là một mùa Lễ Tạ Ơn nữa lại đến. Tôi vẫn còn nhớ, lần đầu tiên khi nghe nói về Lễ Tạ Ơn, tôi thầm nghĩ, "Dân ngoại quốc sao mà... "quởn" quá, cứ bày đặt lễ này lễ nọ, màu mè, chắc cũng chỉ để có dịp bán thiệp, bán hàng để người ta mua tặng nhau thôi, cũng là một cách làm business đó mà..."
Năm đầu tiên đặt chân đến Mỹ, Lễ Tạ Ơn hoàn toàn không có một chút ý nghĩa gì với tôi cả, tôi chỉ vui vì ngày hôm đó được nghỉ làm, và có một buổi tối quây quần ăn uống với gia đình.
Mãi ba năm sau thì tôi mới thật sự hiểu được ý nghĩa của ngày Lễ Tạ Ơn.
Thời gian này tôi đang thực tập ở một Pharmacy để lấy bằng Dược Sĩ. Tiệm thuốc này rất đông khách, cả ngày mọi người làm không nghỉ tay, điện thoại lúc nào cũng reng liên tục, nên ai nấy cũng đều căng thẳng, mệt mỏi, dễ đâm ra quạu quọ, và hầu như không ai có nổi một nụ cười trên môi.
Tiệm thuốc có một bà khách quen, tên bà là Josephine Smiley. Tôi còn nhớ rất rõ nét mặt rất phúc hậu của bà. Năm đó bà đã gần 80 tuổi, bà bị tật ở tay và chân nên phải ngồi xe lăn, lại bị bệnh thấp khớp nên các ngón tay bà co quắp, và bà lại đang điều trị ung thư ở giai đoạn cuối. Cứ mỗi lần bà đến lấy thuốc (bà uống hơn mười mấy món mỗi tháng, cho đủ loại bệnh), tôi đều nhìn bà ái ngại. Vì thấy rất tội nghiệp cho bà, nên tôi thường ráng cười vui với bà, thăm hỏi bà vài ba câu, hay phụ đẩy chiếc xe lăn cho bà. Nghe đâu chồng bà và đứa con duy nhất bị chết trong một tai nạn xe hơi, còn bà tuy thoát chết nhưng lại bị tật nguyền, rồi từ đó bà bị bệnh trầm cảm (depressed), không đi làm được nữa, và từ 5 năm nay thì lại phát hiện ung thư. Mấy người làm chung trong tiệm cho biết là bà hiện sống một mình ở nhà dưỡng lão.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ vào chiều hôm trước ngày lễ Thanksgiving năm 1993, khi bà đến lấy thuốc. Bỗng dưng bà cười với tôi và đưa tặng tôi tấm thiệp cùng một ổ bánh ngọt bà mua cho tôi. Tôi cám ơn thì bà bảo tôi hãy mở tấm thiệp ra đọc liền đi.
Tôi mở tấm thiệp và xúc động nhìn những nét chữ run rẩy, xiêu vẹo:
Dear Thanh,
My name is Josephine Smiley, but life does not "smile" to me at all. Many times I wanted to kill myself, until the day I met you in this pharmacy. You are the ONLY person who always smiles to me, after the death of my husband and my son. You made me feel happy and help me keep on living. I profit this Thanksgiving holiday to say "Thank you", Thanh.
Thank you, very much, for your smile...

Rồi bà ôm tôi và bà chảy nước mắt. Tôi cũng vậy, tôi đứng mà nghe mắt mình ướt, nghe cổ họng mình nghẹn... Tôi thật hoàn toàn không ngờ được rằng, chỉ với một nụ cười, mà tôi đã có thể giúp cho một con người có thêm nghị lực để sống còn.
Đó là lần đầu tiên, tôi cảm nhận được cái ý nghĩa cao quý của ngày lễ Thanksgiving.
Ngày Lễ Tạ Ơn năm sau, tôi cũng có ý ngóng trông bà đến lấy thuốc trước khi đóng cửa tiệm. Thì bỗng dưng một cô gái trẻ đến tìm gặp tôi. Cô đưa cho tôi một tấm thiệp và báo tin là bà Josephine Smiley vừa mới qua đời 3 hôm trước.. Cô nói là lúc hấp hối, bà đã đưa cô y tá này tấm thiệp và nhờ cô đến đưa tận tay tôi vào đúng ngày Thanksgiving. Và cô ta đã có hứa là sẽ làm tròn ước nguyện sau cùng của bà. Tôi bật khóc, và nước mắt ràn rụa của tôi đã làm nhòe hẳn đi những dòng chữ xiêu vẹo, ngoằn nghèo trên trang giấy:
My dear Thanh,
I am thinking of you until the last minute of my life.
I miss you, and I miss your smile...
I love you, my "daughter"...
Tôi còn nhớ tôi đã khóc sưng cả mắt ngày hôm đó, không sao tiếp tục làm việc nổi, và khóc suốt trong buổi tang lễ của bà, người "Mẹ American" đã gọi tôi bằng tiếng "my daughter"...

Trước mùa Lễ Tạ Ơn năm sau đó, tôi xin chuyển qua làm ở một pharmacy khác, bởi vì tôi biết, trái tim tôi quá yếu đuối, tôi sẽ không chịu nổi niềm nhớ thương quá lớn, dành cho bà, vào mỗi ngày lễ đặc biệt này, nếu tôi vẫn tiếp tục làm ở pharmacy đó.
Mãi cho đến giờ, tôi vẫn còn giữ hai tấm thiệp ngày nào của người bệnh nhân này. Và cũng từ đó, không hiểu sao, tôi yêu lắm ngày Lễ Thanksgiving, có lẽ bởi vì tôi đã "cảm" được ý nghĩa thật sự của ngày lễ đặc biệt này.

Thông thường thì ở Mỹ, Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt. Mọi người đều mua một tấm thiệp, hay một món quà nào đó, đem tặng cho người mình thích, mình thương, hay mình từng chịu ơn.. Theo phong tục bao đời nay, thì trong buổi họp mặt gia đình vào dịp lễ này, món ăn chính luôn là món gà tây (tuckey).
Từ mấy tuần trước ngày Lễ TẠ ƠN, hầu như chợ nào cũng bày bán đầy những con gà tây, gà ta, còn sống có, thịt làm sẵn cũng có... Cứ mỗi mùa Lễ Tạ Ơn, có cả trăm triệu con gà bị giết chết, làm thịt cho mọi người ăn nhậu.
Người Việt mình thì hay chê thịt gà tây ăn lạt lẽo, nên thường làm món gà ta, “gà đi bộ.” Ngày xưa tôi cũng hay ăn gà vào dịp lễ này với gia đình, nhưng từ ngày biết Đạo, tôi không còn ăn thịt gà nữa.. Từ vài tuần trước ngày lễ, hễ tôi làm được việc gì tốt, dù rất nhỏ, là tôi lại hồi hướng công đức cho tất cả những con gà, tây hay ta, cùng tất cả những con vật nào đã, đang và sẽ bị giết trong dịp lễ này, cầu mong cho chúng thoát khỏi kiếp súc sanh và được đầu thai vào một kiếp sống mới, tốt đẹp và an lành hơn.
Từ hơn 10 năm nay, cứ mỗi năm đến Lễ Tạ Ơn, tôi đều ráng sắp xếp công việc để có thêå tham gia vào những buổi "Free meals" tổ chức bởi các Hôäi Từ Thiện, nhằm giúp bữa ăn cho những người không nhà. Có đến với những bữa cơm như thế này, tôi mới thấy thương cho những người dân Mỹ nghèo đói, Mỹ trắng có, Mỹ đen có, người da vàng cũng có, và có cả người Việt Nam mình nữa. Họ đứng xếp hàng cả tiếng đồng hồ, rất trật tự, trong gió lạnh mùa thu, nhiều người không có cả một chiếc áo ấm, răng đánh bò cạp...để chờ đến phiên mình được lãnh một phần cơm và một chiếc mền, một cái túi ngủ qua đêm.
Ở nơi đâu trên trái đất này, cũng luôn vẫn còn rất rất nhiều người đang cần những tấm lòng nhân ái của chúng ta...
Nếu nói về hai chữ "TẠ ƠN" với những người mà ta từng chịu ơn, thì có lẽ cái list của chúng ta sẽ dài lắm, bởi vì không một ai tồn tại trên cõi đời này mà không từng mang ơn một hay nhiều người khác. Chúng ta được sinh ra làm người, đã là một ơn sủng của Thượng Đế. Như tôi đây, có được ngày hôm nay, ngồi viết những dòng này, cũng lại là ơn Cha, ơn Mẹ, ơn Thầy...
Cám ơn quê hương tôi -Việt Nam, với 2 mùa mưa nắng, với những người dân bần cùng chịu khó. Quê hương tôi- nơi đã đón nhận tôi từ lúc sinh ra, để lại trong tim tôi biết bao nhiêu là kỷ niệm cả một thời thơ ấu. Quê hương tôi, là nỗi nhớ, niềm thương của tôi, ngày lại ngày qua ở xứ lạ quê người...
Cám ơn Mẹ, đã sinh ra con và nuôi dưỡng con cho đến ngày trưởng thành. Cám ơn Mẹ, về những tháng ngày nhọc nhằn đã làm lưng Mẹ còng xuống, vai Mẹ oằn đi, về những nỗi buồn lo mà Mẹ đã từng âm thầm chịu đựng suốt gần nửa thế kỷ qua....
Cám ơn Ba, đã nuôi nấng, dạy dỗ con nên người. Cám ơn Ba, về những năm tháng cực nhọc, những chuỗi ngày dài đằng đẵng chạy lo cho con từng miếng cơm manh áo, về những giọt mồ hôi nhễ nhại trên lưng áo Ba, để kiếm từng đồng tiền nuôi con ăn học....
Cám ơn các Thầy Cô, đã dạy dỗ con nên người, đã truyền cho con biết bao kiến thức đêå con trở thành một người hữu dụng cho đất nước, xã hội...
Cám ơn các chị, các em tôi, đã xẻ chia với tôi những tháng ngày cơ cực nhất, những buổi đầu đặt chân trên xứ lạ quê người, đã chia vui, động viên những lúc tôi thành công, đã nâng đỡ, vực tôi dậy những khi tôi vấp ngã hay thất bại...
Cám ơn tất cả bạn bè tôi, đã tặng cho tôi biết bao nhiêu kỷ niệm - buồn vui- những món quà vô giá mà không sao tôi có thể mua được. Nếu không có các bạn, thì có lẽ cả một thời áo trắng của tôi không có chút gì để mà lưu luyến cả...
Cám ơn nhỏ bạn thân ngày xưa, đã "nuôi"tôi cả mấy năm trời Đại học, bằng những lon "gigo" cơm, bữa rau, bữa trứng, bằng những chén chè nho nho,û hay những ly trà đá ở căn tin ngày nào.
Cám ơn các bệnh nhân của tôi, đã ban tặng cho tôi những niềm vui trong công việc. Cả những bệnh nhân khó tính nhất, đã giúp tôi hiểu thế nào là cái khổ, cái đau của bệnh tật...
Cám ơn các ông chủ, bà chủ của tôi, đã cho tôi biết giá trị của đồng tiền, để tôi hiểu mình không nên phung phí, vì đồng tiền lương thiện bao giờ cũng phải đánh đổi bằng công lao khó nhọc...
Cám ơn những người tình, cả những người từng bỏ ra đi, đã giúp tôi biết được cảm nhận được thế nào là Tình yêu, là Hạnh phúc, và cả thế nào là đau khổ, chia ly.
Cám ơn những dòng thơ, dòng nhạc, đã giúp tôi tìm vui trong những phút giây thơ thẩn nhất, để quên đi chút sầu muộn âu lo, để thấy cuộc đời này vẫn còn có chút gì đó để nhớ, để thương...
Cám ơn những thăng trầm của cuộc sống, đã cho tôi nếm đủ mọi mùi vị ngọt bùi, cay đắng của cuộc đời, để nhận ra cuộc sống này là vô thường... để từ đó bớt dần "cái tôi"- cái ngã mạn của ngày nào...
Xin cám ơn tất cả... những ai đã đến trong cuộc đời tôi, và cả những ai tôi chưa từng quen biết. Bởi vì:
"Trăm năm trước thì ta chưa gặp,
Trăm năm sau biết gặp lại không?
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy sống hết lòng với nhau..."
Và cứ thế mỗi năm, khi mùa Lễ Tạ Ơn đến, tôi lại đi mua những tấm thiệp, hay một chút quà để tặng Mẹ, tặng Chị, tặng những người thân thương, và những người đã từng giúp đỡ tôi. Cuộc sống này, đôi lúc chúng ta cũng cần nên biểu lộ tình thương yêu của mình, bằng một hành động gì đó cụ thể, dù chỉ là một lời nói "Con thương Mẹ", hay một tấm thiệp, một cành hồng. Tình thương, là phải được cho đi, và phải được đón nhận, bởi lỡ mai này, những người thương của chúng ta không còn nữa, thì ngày Lễ Tạ Ơn sẽ có còn ý nghĩa gì không?
Xin cho tôi được một lần, nói lời Tạ Ơn: Cám ơn lắm, cuộc đời này....
Hoàng Thanh
Mùa Thanksgiving 2009

25.11.09

Thằng Rái Cá

Ở một vùng quê bên nước Anh, có gia đình nọ chuyên nghề làm vườn, gồm hai vợ chồng và đứa con trai duy nhất, vi hoàn cảnh quá nghèo, nên cậu con chưa học hết Tiểu học đã phải ở nhà giúp đỡ cha mẹ việc trồng tiả, hoặc đôi khi lên rừng lấy củi, kể cả việc câu cá ở một cái hồ lớn rất đẹp gần nhà, để thêm lương thực cho bữa ăn. Trong các việc làm phụ giúp cha mẹ, cậu bé thích nhất là đi câu, bởi vì mỗi buổi đi câu là mỗi lần được tắm, bơi thỏa thích. Cậu bơi tuyệt giỏi, đến mức bạn bè trong xóm gọi cậu là "thằng Rái Cá" (Otter boy).

Một hôm, khi "thằng Rái Cá" cắm xong mớ cần câu ở góc hồ, đang tính cởi áo nhào xuống nước bơi một tăng cho đã đời, thì nó thấy 3 chiếc xe limousine sang trọng trờ tới đậu ngay gần đó, nên nó khớp không tắm nữa, leo lên cây đại lăng ở cạnh hồ, núp mình trong tàng lá để canh chừng cần câu và cũng để ngắm nhìn toán du khách sang trọng.

Toán du khách đó, chính là một gia đình giầu có, quyền qúy, vào hàng đệ nhất Qúy Tộc của Vương Quốc Anh, họ từ Thủ Đô Luân Đôn đi du ngoạn miền quê, thăm dân cho biết sự tình. Dưới trời nắng đẹp, một cái tăng lớn được căng lên lộng lẫy, bàn ghế picnic bầy ra và thức ăn, cao lương mĩ vị dọn tràn đầy. Tiếng nhạc êm đềm réo rắt tỏa vang Rồi đoàn du khách nhập tiệc. Kẻ ăn, người uống, kẻ khiêu vũ, người chụp hình ...
Một lát sau, "thằng Rái cá" ngồi thu mình trên cành cây đại lăng, nhìn thấy một đứa trẻ trong đám du khách, chắc cũng 11, 12 tuổi, cỡ tuổi nó, thay đồ tắm và lội xuống hồ bơi qua bơi lại. Dường như những người lớn chăm chú vào việc ăn uống chuyện trò, không mấy ai để ý đến đứa trẻ ở dưới hồ. Riêng "thằng Rái Cá" nó tò mò quan sát đứa trẻ...

Ồ, coi kìa thằng này bơi gì dở ẹc! rõ ràng là nó không biết bơi ếch, bơi sải, bơi bướm gì cả, đến bơi ngửa chắc cu cậu cũng chẳng làm được. Nó chỉ đập loạn tay chân lên thôi, cái điệu bơi chó như thế là không khá được!
Chợt "thằng Rái Cá" nhoài mình ra chăm chú nhìn, nó thấy 2 con bạch thiên nga từ xa bơi tới phía đứa trẻ, và đứa trẻ chắc là thích con bạch thiên nga nên bơi theo, ... chết chưa ! nó bơi tuốt ra xa qúa rồi, chỗ đó rất sâu, nguy hiểm lắm! Đúng lúc đó, có tiếng thét cấp cứu của đứa trẻ "Help me! Help...Help! !!"
Toán du khách khi ấy kịp nghe và nhìn thấy, nhưng thay vì phải nhào ra cứu đứa trẻ, thì họ ồn ào, nhốn nháo cả lên, hai ba người xuống hồ với cả áo quần, nhưng chỉ lội ra nước đến cổ thì đứng lại.

Trời đất! hóa ra chẳng ai biết bơi cả! mà ngoài xa đứa trẻ đuối sức có vẻ muốn chìm rồi! Không đợi lâu hơn được nữa, từ trên cành cây cao, "thằng Rái cá" phóng xuống chạy bay ra hồ trước con mắt ngạc nhiên của tất cả đoàn du khách. Tới bờ cao, nó nhún mình lao xuống nước trong tư thế plunge tuyệt đẹp, và chỉ loáng mắt đã sải tay bơi tới chỗ đứa trẻ bị nạn, nó hụp lặn xuống xốc nách đứa trẻ và như một chuyên viên rescue lành nghề, nó nghiêng người bơi xoải từ từ vào bờ, trước sự chứng kiến xúc động và tràng pháo tay reo mừng của mọi người. Khi tới bờ, đứa trẻ bị nạn được nhiều người xúm lại khiêng lên đưa vào giữa tăng, và tại đó có sẵn một vị Bác Sĩ (trong toán du khách) lo việc cấp cứu hồi sinh cho đứa trẻ.
Chừng một tiếng đồng hồ sau, không khí an toàn tươi vui trở lại với mọi người trong toán du khách, đứa trẻ qua tai nạn hiểm nguy, bây giờ quấn mình trong chiếc mền len và đang được uống mấy muỗng soup. Lúc ấy người ta mới chợt nhớ tới vị Ân Nhân vừa cứu sống nó. - Ô hay, cái thằng bé con bơi giỏi hồi nãy đâu rồi nhỉ ? mọi người đổ xô đi tìm, lát sau phát giác ra chỗ ẩn của nó, "thằng Rái Cá" trèo lên ngồi yên chỗ cũ, trên cành cây đại lăng. Nó được gọi xuống và trịnh trọng đưa tới trình diện trước một vị Qúi Tộc, Ông này chính là cha của đứa trẻ vừa bị nạn.
- Hỡi con, (Vị Qúi Tộc nói với "thằng Rái Cá") con vừa làm một chuyện vĩ đại mà tất cả chúng ta đây không ai làm được, Ta xin thay mặt toàn thể cám ơn con.
- Bẩm Ông, ("thằng Rái Cá" lễ phép thưa) con có làm gì vĩ đại đâu! bơi lội là nghề của con mà... con cứu em là chuyện nhỏ, chuyện phải làm và cũng là chuyện thường đâu có gì khó khăn vĩ đại. Xin Ông đừng bận tâm !
- Không đâu con ơi ! con đã cứu mạng con trai Ta, gia đình Ta và Hội Đồng Qúi Tộc mãi mãi mang ơn con, nay ta muốn đền ơn con, vậy con muốn điều gì hãy nói cho Ta biết.
"Thằng Rái Cá" nghe hỏi vậy, ngập ngừng giây lát, rồi ngỏ ý muốn xin vài ổ mì dư thừa đem về cho cha mẹ.
Lòng hiếu thảo của nó đã khiến cho Vị Qúi Tộc và nhiều du khách cảm động rơi lệ. Vị Qúi Tộc ôm nó vào lòng và nói:
- Hỡi con, điều con vừa xin là chuyện nhỏ, và đó chính là bổn phận của Ta, Ta biết Ta sẽ phải làm gì cho con và gia đình con. Nhưng câu hỏi của Ta là sau này lớn lên con ước mơ sẽ làm gì ?
"Thằng Rái Cá" chỉ tay vào vị Bác Sĩ khi nãy cấp cứu hồi sinh cho đứa trẻ bị nạn, trả lời:
- Lớn lên, con muốn làm việc cứu người như ông kia.
- Ồ, con muốn làm Bác Sĩ, tốt lắm! với Ta đó cũng là chuyện nhỏ thôi, Ta sẽ giúp con.

Câu chuyện nhỏ trên đây, có phần kết luận không nhỏ mà thật là vĩ đại, bởi vì đứa trẻ bị chết đuối hụt, có tên là Winston Churchill, sau này là Vị Thủ Tướng đã làm rạng danh Nước Anh, một Vĩ Nhân cực kỳ tài giỏi lỗi lạc của Thế giới vào thời Đệ Nhị Thế Chiến.

- Còn "thằng Rái Cá", cậu bé đã cứu mạng Churchill tên là Fleming, sau này trở thành Vị Bác Sĩ tài ba lừng danh hoàn cầu, Fleming chính là Nhà Bác Học đã tìm ra Thuốc Trụ sinh Penicilin, cứu mạng biết bao nhiêu người trên thế giới, Ông đích thực là vị Ân Nhân Vĩ đại của cả nhân loại.

Từ khởi đầu, chuyện chỉ là một chuyện nhỏ, sự hi sinh, vị tha, sự cho đi rất nhỏ nhoi! nhưng nhờ đó, thành qủa sau này đem đến cho cả nhân loại đã vô cùng lớn lao kỳ vỹ.

Câu chuyện còn thêm cho phần kết luận điều lý thú nữa, là một ngày nọ Thủ Tướng Churchill bị lâm trọng bịnh, đến nỗi đã hôn mê, nhiều Bác Sĩ phải lắc đầu, tính mạng Ông ở vào lúc nguy kịch nhất, thì Fleming xuất hiện như một tiền duyên định mệnh, và vị Bác Sĩ tài ba này, đã lại một lần nữa cứu sống người Bạn cố tri của mình. Khi tỉnh dậy sau cơn mê, mở mắt ra nhìn thấy Fleming, Churchill ngạc nhiên xúc động và nói rằng:
- Fleming ! có phải cứ mỗi lần tôi sắp chìm, Chúa lại cho Bạn tới vớt tôi lên?
- Churchill, chúng ta hãy cám ơn Chúa ! nhưng không hẳn là tôi (Fleming giơ ra một viên thuốc nhỏ tí xíu) bởi cái này đây, chính cái này đã cứu bạn đó ... chuyên nhỏ mà!

19.11.09

Ngay` nha` giáo Việt nam 20/11"

Người xưa nói: *Không thầy đố mầy làm nên*-- Chúng ta luôn tri ân những người thầy, người cô đầu tiên trong cuộc đơi-- đó là cái nghĩa, cái tình của chúng ta đối với bậc tiền bối đã cho ta kiến thức từ những buớc chập chững dầu tiên.. Kính chúc thầy cô của chúng ta mãi dồi dào sức khoẻ

16.11.09

SAY XỈN



TÊN CỦA BIA MỘ

Trời đã tối khuya, 2 gã say đi loạng choạng trên vệ đường . 1 gã nói:
- Ở đây có 1 cái bia đá, chắn chắc chúng ta đang ở trong 1 nghĩa trang!
Gã kia bật quẹt lên và nhìn vào tấm bia, bảo:
- Lão này kiêng rượu đây, sống thọ gớm, những 95 tuổi!
- Thế ông ta tên gì?
ki-lo^-met' .... Lâm -đồng!




SAY ĐẬM...

1 anh chàng uống rượu với bạn đến say mèm mới về nhà, trên đường về vừa đi vừa ngã va vào tường, vào cây, thâm tím cả người. Về đến nhà mới thấm đau, không dám keu vợ, lẳng lặng lấy salonpas, cởi áo đứng trước gương để dán vào những chỗ sưng.
Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra đã thấy vợ đứng trước đầu giường, mặt cau có, hỏi giận zữ:
- Lại đi uống cho say mèm, chẳng ra cái thể thống gì nữa!
- Đâu nào… anh có việc wan trọng nên về muộn chứ có uống giọt nào đâu!
vo* ho^ng them trả lời, lôi chồng đến đứng trước gương, hỏi:
- Thế thằng nào tối wa dán những miếng salonpas đầy trên gương thế hả?!!






TƯ TƯỞNG LỚN GẶP NHAU

2 vợ chồng đang ngủ say. Bà vợ nằm mơ thấy mình đang hẹn hò với tình nhân thì chồng xuất hiện. Bà vợ liền la lên trong khi mơ:
- Chết! Chồng em tới!
ngay lúc đó, anh chồng nằm bên liền vùng dậy, phóng mình qua cửa sổ!
(st)

DANH NGÔN VUI




Trăm năm Kiều vẫn là Kiều
Ăn xong rửa chén là điều.... dĩ nhiên.





Không trò đố thầy ....dạy ai ??!!!


Một điều nhịn là.....chín điều nhục


Có công mài sắt, có ngày .....chai tay


Cây.... nghiêng không sợ chết đứng

Ai đưa con sáo sang sông
Để cho con sáo..... mắc công bay về

..

14.11.09

Phụ nữ có đẹp thật ko?


Tất cả các sinh vật trên trái đất này giống đực đều đẹp hơn giống cái! Vậy tai sao con ngưòi lại không thể như vậy!?
Hai vợ chồng cãi nhau đề tài phụ nữ đẹp .
Cô vợ tức quá hỏi:
- Tại sao anh dám nói phụ nữ không chắc đã là đẹp ?
- Nghe này nhé . Em nhầm ! ?
Thứ nhất: Vẻ đẹp bên ngoài.
1- Con gà trống đẹp hơn hay con gà mái đẹp hơn!? Câu trả lời: Con gà trống!
2- Con công đực xấu hơn con công mái!? Câu trả lời: Con công mái xấu hơn!
3- Con cá (bất kỳ loài nào) đực đẹp hơn con cá cái!? Câu trả lời: Tất nhiên rồi! Ðến con cá chép đực cũng còn có râu ở đầu cơ mà!
4- Tại sao con hươu đực đẹp hơn con hươu cái!? Câu trả lời: Bởi vì nó có bộ sừng rất đẹp!
5- Những con cào cào đực lại đẹp hơn con cào cào cái!? Câu trả lời: Ðơn giản bởi vì nó đẹp
6- ... Và tại sao lại gọi là ông trăng (ông mặt trời, ông sao) mà không gọi là bà trăng!? Câu trả lời: Bởi vì ông đẹp hơn bà!

Tất cả các sinh vật trên trái đất này giống đực đều đẹp hơn giống cái! Vậy tai sao con ngưòi lại không thể như vậy!? Nói cho cùng thì không thể không khẳng định con trai đẹp hơn con gái hay phái mạnh đẹp hơn phái yếu!

Thứ hai: Về trái tim.
1- Tai sao chỉ có bà phù thuỷ đọc ác mà không có ông phù thuỷ độc ác!? Câu trả lời: Không có người đàn ông nào độc ác như đàn bà!
2- Tại sao người mẹ kế luôn luôn là cái ác mà không phải là bố dượng!? Câu trả lời: Họ không thể không như vậy!
3- Tại sao chỉ có mỹ nhân kế chứ không có nam nhân kế!? Câu trả lời: Họ không gian xảo như phụ nữ được!
4- Tại sao người ta nói ''''Làm một người tốt đã khó nhưng làm một người đàn bà tốt còn khó hơn!''''!? Câu trả lời: Vì phụ nữ khó mà trở thành một người tốt!
5- Tại sao người ta nói: ''''Nếu muốn trả thù một ai đó, hãy gửi cho hắn một người đàn bà đẹp''''!? Câu trả lời: Bởi vì phụ nữ thật là nguy hiểm!

>>> botay dot com

Thơ Thẩn----Sự tích EVA

Trời ! Con gái nhà ai đây ??? !!! coi chừng miss5 nhà ta giả dạng hot-girl dó nhen!!! he! he! he!
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc Hoàng Thượng Ðế thảnh thơi thấy buồn
Sai bắt một con chuồn chuồn
Xịt vô 10 lít nước tương đem hầm

Bỏ vô một kí ớt bằm
Chanh chua 6 trái, me dầm 7 tô
Nước mắt cá sấu 8 tô
Dịu dàng chút xíu,9 tô dữ chằn

Nêm thêm 7 chú lăng quăng
Mít khô, mít ướt, cằn nhằn, ghen tuông
Hai trăm (gr) nhõng nhẽo giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn đề

Ngọc Hoàng hứng chí... hề hề
"Con này hoàn tất khỏi chê chỗ nào"
Sai Thiên Lôi lấy bột nhào
Bắc Ðẩu canh lửa, Nam Tào quạt than

Bỗng nhiên một tiếng nổ vang
Thế rồi "con ấy" nhẹ nhàng bay ra
Bèn đặt tên là "EVA"
Còn gọi "con gái" hay là "girl em"

13.11.09

Thiên đường...


...thiên đường cũng sẽ thay đổi khi con ng đổi thay...--- Tác giả: Dược Tâm Bình )


- Dì ơi dì!

- Sao con?

- Dì có biết thiên đường có màu gì không hả dì? Ở trên thiên đường có những gì hả dì? Con hỏi mọi người, ai cũng bảo không biết! Thế dì có biết không?

- Sao tự nhiên con lại hỏi dì như thế?

- Vì con đọc truyện thấy có em bé cũng hỏi câu đó!

- Thế hả con? Thế con thích thiên đường có màu j?

- Con thích thiên đường có màu đỏ. Sẽ có xe ô tô, xe máy, máy bay, xe cứu hỏa, robot, ng máy.......

An chỉ biết cười thầm! Trẻ con đúng là trẻ con!

Khi nhỏ, An cũng đã thắc mắc hệt cậu nhóc kia: "Thiên đường có màu gì? Thiên đường có phải là rất thú vị không? Sau này, mình có được lên thiên đường sống không nhỉ?"

An đã từng tin rằng thiên đường các thiên thần đã dùng cây đũa phép của mình tô vẽ cho thiên đường một màu hồng phơn phớt. Tường màu hồng. Những đám mây màu hồng. Các ngôi nhà màu hồng. Thậm chí, cái bàn cũng có màu hồng. Nhưng chẳng bao lâu sau, An phát hiện ra rằng: cuộc sống không phải màu hồng, và thiên đường cũng không phải màu hồng. Đó là khi An còn 3 tuổi.

Lên 4, thiên đường với An là một màu xanh. Màu xanh nước biển nhàn nhạt

4 tuổi rưỡu, từ màu xanh nước biển, thiên đường của An biến thành một màu tím. Sắc tím của những cánh hoa lục bình.



Một ngày, An phát hiện ra thiên đường không có màu gì cả! Thiên đường trong suốt! Khi đó, An 7 tuổi. Màu của thiên đường là do mỗi người vẽ nên giống như cách mà mỗi người xây dựng cho mình một thiên đường riêng vậy. Thiên đường của người này sẽ là một thảm cỏ xanh mướt, điểm tô những bông hoa đủ sắc màu. Nhưng thiên đường của ng kia lại là một tòa lâu đài tráng lệ soi mình bên dòng sông trong vắt. Và như thế, thiên đường cũng có màu sắc khác nhau! Thậm chí, có thể chẳng hề có thiên đường!

Những bé gái có thể sẽ nghĩ thiên đường có màu hồng như An nghĩ lúc còn 3 tuổi. Ở đó có những con búp bê biết nhảy múa, ca hát, bận trên mình những chiếc váy xòe duyên dáng. Có cả những bạch mã hoàng tử đẹp trai và tốt bụng. Có ngôi nhà làm bằng kẹo, nước dưới sông toàn là sữa, những ngọn đồi làm từ bánh và có những chú chim hót hay thiệt là hay

Thiên đường của bé trai có lẽ sẽ mang màu đỏ vì hầu hết các bé trai đều thích màu này. Có xe cứu hỏa màu đỏ. Có xe tăng, đại bác, siêu nhân, binh lính, ng máy.....Âm thanh ầm mĩ đậm chất trẻ thơ!

Với những ng lãng mạn, tâm hồn bay bổng, thiên đường sẽ là một thảm cỏ, một vườn hoa, một con sông, một chàng hoàng tử điển jai (hoặc những cô nàng đẹp còn hơn cả Juliette), một ngôi nhà lộng lẫy đúng mơ ước.

Với ng thích sự jàu sang sẽ là một cuộc sống sung túc, với núi vàng, biển bạc, rất nhiều tiền tài, của cải...

Nhưng với An lúc này, thiên đường là một màu đen!An không biết tự lúc nào, An chuyển từ thích màu hồng sang màu xanh nước biển nhạt và rồi bây gio*` là màu đen. An thấy thiên đường của An có một ô cửa sổ thiệt là lớn. Ở cửa sổ đó có một rèm vải bay lất phất. Chẳng có j` cả, chỉ có một chiếc bóng nhỏ bé ngồi co ro nơi góc phòng, đưa đôi mắt nhìn về ô cửa sổ kia. Ban ngày, thiên đường của An chỉ đơn jản như thế. Nhưng rồi khi tối đến, tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết cũng màu đen như mọi thứ xung quanh nó.......

Thế còn bạn? Thiên đường của bạn có màu gi`?

12.11.09

Yêu thầm

Đây là bài thơ về một bạn họcc sinh lớp 12a2 thích một bạn gái cùng lớp, nhưng lại không dám nói ra.







Lần đầu gặp mặt đã thấy yêu

Chỉ tại lòng tôi thấy ngại nhiều

Một câu chào hỏi không dám nói

Huống chi mở miệng nói từ yêu



Mỗi khi ngoảnh lại đôi mắt ấy

Trong sáng hồn nhiên giống trời chiều

Lòng tôi rung động trong giây phút

Ánh mắt nhìn tôi thật đáng yêu

NGỤ NGÔN TÌNH YÊU




Ngày xưa có một hòn đảo,nơi tất cả mọi cảm xúc sinh sống:Hạnh phúc,nỗi buồn,tri thức...và nhiều cảm xúc khác trong đó có cả tình yêu.

Cuộc sống trên đảo cứ thế trôi đi lặng lẽ,cho tới một ngày tất cả mọi cảm xúc đuợc thông báo rằng hòn đảo này sẽ chìm.Thấy thế mọi cảm xúc đều đóng thuyền cho mình để rời đảo ngoại trừ tình yêu,tình yêu là nguời muốn chống chọi đến giây phút cuối cùng.Và mãi cho đến khi hòn đao sắp chìm thì tình yêu mới nhờ sự giúp đỡ của mọi nguời.

Đúng lúc đó giàu có đi qua trên một con thuyền rất lớn,tình yêu gọi "Giau co oi! có thể cho tôi đi cùng với không?"Giàu có trả lời"Không thể,vì trên thuyền có rất nhiều vàng bac,nếu thêm bạn thuyền sẽ chìm mất".

Tình yêu quyết định nhờ sự giúp đỡ của phù hoa.Phù hoa đang đi trên một con thuyền rất đẹp.Tình yêu cất tiếng gọi:"phù hoa oi!Hãy giúp tôi với".Phù hoa trả lời:"Tôi không thể giúp bạn đuợc,Bạn quá ẩm uớt bạn sẽ làm hỏng thuyền của tôi mất"

Vừa lúc đó nỗi buồn đi qua,tình yêu cất tiếng gọi:"nỗi buồn ơi!cho tôi đi với".Nỗi buồn trả lời:"Ôi !Tình yêu ơi! tôi đang rất buồn nên tôi chỉ muốn ở một mình thôi".

Tình yêu đang trong lúc tuyệt vọng.Thì phía xa có tiếng gọi vọng lại:"lại đây tình yêu,ta sẽ cho cháu đi cùng".

Khi tới một miền dất khô ráo,họ cho tình yêu xuống,tình yêu quá vui mừng nên quên không hỏi họ là ai? và đi đến đâu. ?Tới khi nhớ ra thì họ đã đi xa.Tình yêu bèn hỏi trí thức:"Trí thức ơi!bác có biết ai đã giúp cháu không?"Trí thức trả lờ:"đó là THỜI GIAN".Thời gian ư.??!Tình yêu lại hỏi----.Nhưng tại sao thuời gian lại giúp cháu chứ?.
Trí thức trả lời;

"CHỈ CÓ THỜI GIAN MỚI HIỂU HẾT ĐƯỢC GIÁ TRỊ CỦA TÌNH YÊU"

11.11.09

Nghệ Thuật Sống










Tôi học được rằng...
Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình.

Tôi học được rằng...
Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời.
Tôi học được rằng:
Mỗi khi xa rời người thân yêu, hãy luôn nói lời thương yêu nhất, bởi có thể đó là lần cuối ta gặp họ.
Tôi học được rằng:
Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau.
Tôi học được rằng:
Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho có cách xa ngàn dặm, và tình yêu đích thực cũng thế đấy.
Tôi học được rằng:
Chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với một người bạn tốt, sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta, và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó.
Tôi học được rằng:
Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình.
Tôi học được rằng:
Bất kể con tim ta có tan vỡ, cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại, và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta.
Tôi học được rằng:
Cuộc đời ta có thể bị đổi thay tại một khoảnh khắc nào đó bởi một người thậm chí ta không quen biết.
Tôi học được rằng:
Ngay cả khi trắng tay, ta vẫn có thể thấy được mình thật giàu có để giúp đỡ mỗi khi bạn bè cần đến.
Tôi học được rằng:
Người mà ta rất quan tâm, thậm chí cả cuộc đời thì lại có thể rời xa ta rất sớm.
Người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đen khi hoạn nạn, nhưng chính họ lại là người nâng ta dậy khi ta vấp ngã.
Tôi học được rằng:
Khi không vui, ta được quyền giận dỗi, nhưng lại chẳng được phép tàn bạo và hung ác.
Tôi học được rằng:
Trên đời này, không phải ai cũng tốt và tử tế với ta, cho dù ta không động chạm đến họ. Cách tốt nhất là đừng nên để ý đến những kẻ muốn chứng kiến ta gục ngã . Hãy sống vì những người yêu quý ta.
Tôi học được rằng:
Để "thành nhân", thành người mà ta mong muốn, phải mất thời gian rất dài.
Tôi học được rằng:
Hãy chịu trách nhiệm về những gì ta làm dù điều đó có làm lòng ta nát tan.
Tôi học được rằng:
Nếu ta không làm chủ được hành vi của mình, nó sẽ điều khiển lại ta.
Tôi học được rằng:
Người trưởng thành có nhiều điều phải suy nghĩ với những kinh nghiệm đã qua, và có được những bài học rút ra từ đó, và không bao giờ quan tâm nhiều đến việc mình đã tổ chức bao nhiêu lần sinh nhật.
Tôi học được rằng:
Hoàn cảnh sống có ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của chúng ta, nên hãy ý thức về điều đó.
Tôi học được rằng:
Chiếc áo không bao giờ có thể làm nên thầy tu.
Ta không nên quá háo hức để khám phá bí mật vì nó có thể làm thay đổi cuộc đời ta mãi mãi. Dù hai người cùng nhìn vào một vật nhưng họ lại có thể thấy những điểm khác biệt rất lớn..

10.11.09

THIS IS GREAT....READ IT OFTEN

Written By Regina Brett, 90 years old, of The Plain Dealer, Cleveland , Ohio
"To celebrate growing older, I once wrote the 45 lessons life taught me. It is the most-requested column I've ever written. My odometer rolled over to 90 in August, so here is the column once more:"
1. Life isn't fair, but it's still good.
2. When in doubt, just take the next small step.
3. Life is too short to waste time hating anyone.
4. Your job won't take care of you when you are sick. Your friends and parents will. Stay in touch.
5. Pay off your credit cards every month.
6. You don't have to win every argument. Agree to disagree.
7. Cry with someone. It's more healing than crying alone.
8. It's okay to get angry with God. He can take it.
9. Save for retirement starting with your first paycheck.
10. When it comes to chocolate, resistance is futile.
12. It's okay to let your children see you cry.
13. Don't compare your life to others. You have no idea what their journey is all about.
14. If a relationship has to be a secret, you shouldn't be in it.
15. Everything can change in the blink of an eye. But don't worry; God never blinks.
16. Take a deep breath. It calms the mind.
17. Get rid of anything that isn't useful, beautiful or joyful.
18. Whatever doesn't kill you really does make you stronger.
19. It's never too late to have a happy childhood. But the second one is up to you and no one else.
20. When it comes to going after what you love in life, don't take no for an answer.
21. Burn the candles, use the nice sheets, wear the fancy lingerie. Don't save it for a special occasion. Today is special.
22. Over prepare, then go with the flow
23. Be eccentric now. Don't wait for old age to wear purple.
24. No one is in charge of your happiness but you.
25. Frame every so-called disaster with these words ''In five years, will this matter?".
26. Always choose life.
27. Forgive everyone everything.
28. What other people think of you is none of your business.
29. Time heals almost everything. Give time, time.
30. However good or bad a situation is, it will change.
31. Don't take yourself so seriously. No one else does.
32. Believe in miracles.
33. God loves you because of who God is, not because of anything you did or didn't do.
34. Don't audit life. Show up and make the most of it now.
35. Growing old beats the alternative -- dying young..
36. Your children get only one childhood.
37. All that truly matters in the end is that you loved.
38. Get outside every day. Miracles are waiting everywhere.
39. If we all threw our problems in a pile and saw everyone else's, we'd grab ours back.
40. Envy is a waste of time. You already have all you need.
41. The best is yet to come.
42. No matter how you feel, get up, dress up and show up.
43. Yield.
44. Life isn't tied with a bow, but it's still a gift.

Trường xưa yêu và nhớ


(Tác giả: Trần Anh Tuấn)

Áo trắng ơi! thời ta yêu nhất

Yêu nụ cười yêu ánh mắt bờ môi

Yêu người em mặc áo trắng tinh khôi

Kỹ niệm đẹp làm sao thôi quên được



Trường xưa ơi trường xưa có biết

Ta âm thầm luyến tiếc mái trường xưa

Cứ mỗi chiều trời đỗ cơn mưa

Thân tuy lạnh nhưng lòng đầy ấm áp

...

Hỡi bạn xưa, hỡi người chiến hữu

Hỡi thiên thần, hỡi em gái của tôi

Cùng một thời ngắm áng mây trôi

Nay em ở nơi xa xôi nào biết

...

Hỡi cây xanh, hỡi hàng ghế đá

Hỡi sân trường, hỡi tán lá ngày xưa

Hỡi nắng chiều, hỡi những cơn mưa

Ta nhớ lắm lòng chưa bao giờ dứt

...

Áo trắng ơi! thời ta yêu nhất

Yêu nụ cười yêu ánh mắt bờ môi

Yêu người em mặc áo trắng tinh khôi

Kỹ niệm đẹp làm sao thôi quên được

...

Suốt cuộc đời yêu mãi mái trường xưa...

Những câu nói hay về tình yêu.


Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ ... Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ . ( LERMONTOV )
*****
****** Được yêu, một sự kiện quan trọng biết bao! Yêu, càng trọng đại hơn nữa! Vì yêu, trái tim trở nên can đảm. Nó chỉ còn toàn những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao (Victor Hugo)



Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên, bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi. Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng. Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung và đầy sinh khí. (George Weinberg)
********* Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó


Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.


Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.


Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.


Bạn sẽ không tìm thấy được người lý tưởng nếu bạn có thể sống với người đó. Nhưng bạn đã tìm được một người lý tưởng nếu bạn không thể sống thiếu người đó.

Mong sao bạn luôn yêu và luôn được yêu :)

9.11.09

10 thức ăn giúp phụ nữ chống lão hóa


Những loại hoa quả và thức ăn dưới đây chính là phương thuốc tự nhiên giúp bạn mãi giữ được sức khỏe và vẻ đẹp trẻ trung.
1. Quả bơ:

Quả bơ chứa rất nhiều vitamin E và các thành phần chống ôxy hoá, rất tốt cho da. Các loại mặt nạ, kem dưỡng được tạo từ quả bơ rất tốt cho sự phát triển của da và tóc, giúp da và tóc thêm mềm mại.

Ngoài ra, quả bơ có chứa hàm lượng lớn chất folate, làm thúc đẩy quá trình phục hồi tổn thương các tế bào da, mang lại sự trẻ trung cho làn da của chị em phụ nữ.

2. Quả dâu:

Chứa nhiều vitamin C, vitamin A... rất tốt cho da và sự tuần hoàn máu. Ngoài ra, dâu còn là một loại thực phẩm chống lão hoá tuyệt vời dành cho làn da.


Ảnh minh họa
3. Xúp lơ xanh:

Khi ép nước hoa quả, nếu thêm một chút xúp lơ xanh sẽ rất tốt cho làn da của chị em phụ nữ. Hàm lượng chất xơ, vitamin C và beta – carotene trong xúp lơ chính là yếu tố quan trọng giúp ngăn chặn quá trình lão hoá và nguy cơ mắc bệnh tim mạch.

4. Quế:

Không chỉ được biết đến như một loại phụ gia cho các món ăn, quế còn có chứa rất nhiều thành phần giúp giữ ấm cơ thể trong mùa lạnh và có tác dụng ngăn chặn hiệu quả chứng mệt mỏi.

5. Chocolate:

Mặc dù có khá nhiều tranh cãi về tác dụng của chocolate đối với sức khoẻ, song, theo những nghiên cứu mới đây, chocolate đen có chứa nhiều prôtêin và vitamin B, tốt cho sức khoẻ, đặc biệt là nữ giới. Thậm chí, ăn chocolate hàng ngày với một lượng nhỏ còn giúp kích thích sự phát triển của tóc và giúp bảo vệ hệ tim mạch.

6. Dầu thực vật:

Không chỉ là nguyên liệu quan trọng khi chế biến món salad trộn, dầu thực vật còn chứa nhiều chất dinh dưỡng tự nhiên, tốt cho sức khoẻ, đặc biệt là hệ tim mạch. Ngoài ra, với một hàm lượng vitamin E và thành phần chất chống oxy hoá cao, dầu thực vật có tác dụng tốt cho làn da, giúp da tươi trẻ.

7. Đậu hạt:

Chứa nhiều chất xơ, kẽm, kali và nhiều thành phần có tác dụng làm giảm lượng cholesterol, giúp ngăn chặn các bệnh về tim mạch. Nhưng đặc biệt hơn, trong đậu hạt còn có nhiều prôtêin có lợi cho sức khoẻ. Món đậu hầm là một món ăn ngon, dễ chế biến và giúp ngăn chặn lão hoá hiệu quả.

8. Cải tím:

Cải tím là loại thực phẩm có chứa rất nhiều antioxidants - chất chống ôxy hoá, có tác dụng ngăn chặn ung thư và chống hình thành nếp nhăn.

9. Rượu vang đỏ:

Việc uống rượu thường được xem là có hại có sức khoẻ, song một chút rượu vang đỏ lại có tác dụng hoàn toàn ngược lại. Trong rượu vang đỏ rượu chứa thành phần resveratrol, có tác dụng chống lão hoá, chống ung thư và viêm nhiễm.

10. Sữa chua:

Trong sữa chua có chứa nhiều khuẩn probiotic, không chỉ có tác dụng tốt cho hệ tiêu hoá mà còn giúp ngăn chặn quá trình lão hoá hiệu quả.

Thơ áo trắng


Viết Cho Mùa Hoa Phượng

Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng
Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...

Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .

Chỗ em ngồi còn kia :
Vệt nắng dài in hằn lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ
Vai run run, tay lấm vệt dầu .

Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa ... Thôi, đừng nhắc ! Hạ tàn

8.11.09

Chén Ánh Sáng



Chuyện kể rằng mỗi đứa trẻ khi chào đời đều được ban tặng một chén Ánh Sáng hoàn hảo. Nếu bạn biết chăm chút, từ chén Ánh Sáng đó sẽ mọc lên sức mạnh và bạn sẽ làm được nhiều điều thật có ích.

Ngược lại, nếu bạn ghen tị, nổi nóng hay hèn nhát, chính bạn đang thả vào cái chén một viên đá. Khi đó một chút Ánh Sáng sẽ bị văng ra ngoài, vì Ánh Sáng và viên đá không thể ở chung một chỗ.

Nếu bạn càng thả đá vào chén, Ánh Sáng càng bị văng ra ngoài nhiều hơn, và cuối cùng chính bạn sẽ trở thành một viên đá.

Viên đá không lớn lên, cũng không thể chuyển động. Đến một lúc nào đó, rất có thể bạn sẽ chán làm viên đá. Bạn còn một cách là lật úp cái chén xuống để những viên đá rơi ra ngoài và Ánh sáng sẽ mọc lại từ đầu.

Có một câu nói: "Đừng bao giờ mang đến cho người khác nhưng điều mà bạn không muốn họ mang đến cho bạn.” Nếu bạn phạm phải những lỗi lầm, bạn đánh mất dần món quà bạn được ban tặng từ lúc chào đời, dần dần bạn sẽ biến mình thành con người khác. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ tỉnh ngộ, và hãy nhớ rằng Ánh Sáng luôn ở trước mắt bạn. Hãy can đảm làm lại từ đầu nhé bởi không có điều gì là quá muộn cả."

cuoi` chut' cho*i!

<div style="PADDING-BOTTOM: 5px; PADDING-TOP: 5px" hasbox="2">Bác sĩ dặn bệnh nhân
- Bà bị thiếu tanin và chất xơ nghiêm trọng, cần ăn thật nhiều quả màu xanh và phải ăn cả vỏ không được gọt bỏ.
- Tôi xin ghi nhận lời khuyên của ông.
Đến hẹn khám lại, bác sĩ hỏi:
- Cách ăn hoa quả như vậy có ảnh hưởng gì không?
- Thưa không! Đào, lê, táo, nho... đều ổn cả, chỉ có... quả dừa thì ăn hơi lâu.
:P

Cắn Rứt Lương Tâm
Một ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bên mình và hỏi:
- Em ơi, anh không còn sống được nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau, em đã phản bội anh bao nhiêu lần? Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở. Ông chồng lại hỏi :
- Thôi, em đã không muốn nói thì hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ của em có 3 quả trứng và 300 USD? Chị vợ thút thít :
- Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ một quả trứng. Ông chồng thở phào:
- À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao? Lần này, chị vợ khóc rất to và giải thích:
- Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bán và... em đã tiết kiệm được 300 USD. Nghe đến đó, ông chồng kêu to lên một tiếng và trút hơi thở cuối cùng.

Thi hoa hậu
Trong một cuộc thi Hoa hậu, câu hỏi ứng xử là :
- Cái lồng chim và cái váy khác nhau ở chỗ nào ?
Á́ hậu cuộc thi đã trả lời:
- Trong lồng có chim, còn trong váy thì không có chim .
Còn câu trả lời của Hoa hậu là :
- Cái váy khác cái lồng chim ở chỗ, khi mở lồng thì chim bay ra, còn khi mở váy thì chim bay vào.

=> Hic..hic....


Chẳng bao giờ anh biết được đâu

Niềm thổn thức trong tim em - rất nhẹ


Khi em nói ra chắc là anh cười khẽ


Bảo em rằng: Em ngớ ngẩn gì đâu!


Nhặt làm chi những cánh hoa sao?


Rồi tư lự xoay vòng bay chong chóng…


Yêu có thực hay chỉ là mơ mộng


Sao yêu rồi người ta lại quên nhau ?


Chiều buông dần lạc lõng một vì sao


Chợt thắp sáng cho trời đêm mở cửa


Tim em đau như muôn điều chất chứa


Bỗng vỡ oà tuôn chảy - một dòng sông


Anh có nghe thăm thẳm - tiếng lòng


Đang tìm đến bằng bước chân run rẩy


Làm sao em nói ra những điều không trông thấy


Chỉ cảm nhận được bằng ý nghĩ con tim?


Như trò chơi tuổi nhỏ: Trốn – tìm


Người đi trốn chờ mong người tìm gặp


Anh có đi tìm nơi trái tim ẩn nấp


Đang trú mình như chim nhỏ trước cơn giông.


Chùm thơ tình yêu(Nhiều tác giả)

Với bạn-Tình yêu là cái gì ?? Thế nào là tình yêu ???Và phải diễn đạt nó như thế nào ?Còn với Xuân Diệu-ông cho rằng:

Yêu là cái mà ta không tả được,
Một khi yêu là phải chuốt tình yêu,
Nó phảng phất khi ánh chiều vàng nhạt.
Nó hình dung trong ánh mắt đăm chiêu.......

Chúng ta hãy thử đọc và thử xem tình yêu có phải chăng là như thế ???,...

Yêu là cái mà ta không tả được,
Một khi yêu là phải chuốt tình yêu,
Nó phảng phất khi ánh chiều vàng nhạt.
Nó hình dung trong ánh mắt đăm chiêu.

Nó uỷ mị như những đêm gió mát,
Nó lung linh trong ánh mắt trăng phai,
Nó mơ màng như tiếng nhạc bên tai,
Nó dồn dập như thác ngàn nước đổ.

Nó lơ lửng như làn mây hơi gió,
Nó cọc cằn như sắt chạm va nhau,
Nó hững hờ như buổi mới quen nhau,
Nó báo thức ánh nắng hồng gay gắt.

Yêu là cái thường làm ta thắc mắc,
Lắm khi yêu mà không nói nên lời,
Là âm thầm trong câu nói giọng cười,
Là cử chỉ ... là răng cười ... điệu bộ .

Yêu là cái thường làm ta đau khổ,
Chữ tình yêu thâm thuý bao la ,
Một khi yêu rồi ta mới nghĩ ra,
Nó là thịt ,là da ,là sắc đẹp.

Yêu không phải là phạm vi nhỏ hẹp,
Yêu làn môi, yêu mái tóc, đôi tay,
Yêu tính tình, yêu dáng điệu khoan thai,
Yêu tà áo trắng vờn bay trong gío.

Ðời dễ có mấy ai từng hiểu rõ,
Chữ tình yêu khó tả làm sao,
Biết rằng yêu là sẽ chuốc khổ đau ,
Nhưng cứ chọn để rồi đau đớn.

7.11.09

Bún cá Long Xuyên

Món ăn này được bán nhiều ở Long Xuyên, nhưng mỗi nơi lại có vị khác và đều rất hấp dẫn... Bún cá bắt mắt người ăn với mầu vàng ươm của cá ướp nghệ, mầu xanh của rau nhút và rau muống bào.

Bún cá Long Xuyên được chế biến với miếng cá lóc hấp rồi bẻ thành từng miếng xào qua với nghệ, cho nên ăn bún cá mà không nghe mùi cá vì mùi thơm đã lấn lướt hẳn. Ngoài ra còn có vị giòn thơm của rau nhút bẻ cọng, rau muống bào xanh cùng rau chuối thái rối.
Ở đây người ta bán bún cá rất nhiều. Đâu đâu cũng thấy món này từ trong nhà ra ngoài phố. Trước nhà thiếu nhi An Giang, có một gánh hàng, giá một tô đầy cá, rau và bún chỉ 3.000 đồng. Trên chiếc bàn con của người bán cũng có hũ nước mắm, muối ớt rồi me, chanh.
Món bún do khách sạn Đông Xuyên - khách sạn 3 sao lớn nhất An Giang - bán giá cũng chỉ 6.000 đồng/tô. Đông Xuyên thay vì dọn tô bún cá kèm chén muối ớt vắt chanh thì chỉ nêm trong tô bún một ít muối - giống như bún Tây Ninh mà người Sài Gòn thường thấy và không dùng chanh mà chan nước me vào tô bún để tạo vị chua đằm đằm. Nếu ăn bún cá Đông Xuyên cả ba buổi trưa, chiều và tối bạn sẽ thấy hương vị cũng có khác nhau. Buổi trưa nồi bún còn mới tinh tươm nên vị béo của mỡ và hành làm người ăn thấy ngan ngán. Đến tối khi nồi bún đã châm qua mấy lượt nước lèo, mầu hết còn ươm ươm sóng sánh trên thành nồi mà bỏ lại một mầu vàng sậm, thành ra cũng chưa "êm". Ngon miệng hơn có lẽ là khi chiều tối, ăn tô bún cá vừa qua hai hay ba dạo nước, đủ vàng, đủ thơm và đủ để lưng bữa cơm chiều.
Cũng có người mách phải thử thêm món bún cá nấu nước dừa, người bán gọi là bún kèn. Món này cũng tương tự như bún cá nhưng thay vì nấu nước lèo xương thì dùng nước dừa và bột cà-ry. Phần nguyên phụ liệu có thêm củ cải trắng và huyết cắt miếng. Ngon và béo, ăn rồi lại muốn ăn thêm.


6.11.09

SUC KHOE CHO BAN (MH st)

Trầm cảm hay chỉ là sự buồn chán?

- Rồi ai cũng sẽ có cảm giác buồn chán, cô độc hay sầu não khi gặp một khó khăn nào đó. Và hầu hết trong mọi trường hợp, những cảm xúc đó sẽ nhanh chóng qua đi. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu tình trạng buồn chán cứ “dền dứ” mãi?



Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn cảm thấy buồn chán cứ lần lữa không chịu đi, ngày càng trở nên quá mức hay cản trở công việc, giấc ngủ hay sự nghỉ ngơi? Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn cảm thấy mệt mỏi hay vô dụng, hoặc cân nặng tăng dần cùng với nỗi buồn? Bạn có thể đang bị trầm cảm.

Được coi là một chứng bệnh, trầm cảm là một dạng rối loạn tâm thần; phụ nữ mắc bệnh nhiều gấp đôi nam giới.

Những biểu hiện của trầm cảm

Người bị trầm cảm thường đánh giá thấp bản thân mình so với những người khác. Dưới đây là những biểu hiện trầm cảm phổ biến:

- Cảm giác chán nản, buồn bã hay thấy “trống rỗng”

- Không còn hứng thú hay niềm vui với những hoạt động mình từng thích

- Giảm cân rõ rệt khi không ăn uống hoặc tăng cân nhanh (nhiều hơn 5% trọng lượng cơ thể trong 1 tháng).

- Không thể ngủ hoặc ngủ quá nhiều

- Không thể nghỉ ngơi, luôn bị kích thích (tình trạng kích thích thường gặp ở trẻ nhỏ hay thiếu niên) hoặc cảm giác “lê thê”

- Mệt mỏi hay mất hết sức sống

- Cảm thấy mình vô dụng, hoặc lúc nào cũng làm những điều tội lỗi, người khác không hài lòng

- Tập trung hay suy nghĩ khó khăn hoặc không quả quyết

- Lờ mờ nghĩ tới cái chết hay tự tử

Khi nào cần được giúp đỡ?

Nếu thấy mình có từ 5 biểu hiện trên đây trong những ngày vừa qua, kéo dài ít nhất 2 tuần và các biểu hiện có triệu chứng tăng nặng và ảnh hưởng nhiều tới công việc hằng ngày thì có thể là bạn đang bị trầm cảm. Điều quan trọng là trao đổi với bác sĩ và điều trị sẽ giúp bạn khỏe lên.

Nhân Hà

THO* TINH`(st)



VƯỜN THU

Một ban mai bỗng gió hanh về
Tiếng lá rụng ngoài vườn cây xào xạc
Em mở cửa hương lùa vào man mác
Anh bàng hoàng tỉnh dậy đã mùa thu

Thời gian đi êm nhẹ tựa lời ru
Em lặng lẽ tháng ngày như thế đó
Anh thương lắm đôi bàn tay nho nhỏ
Đã làm nên bao chuyện lạ trong đời

Mảnh đất em chăm nên nụ nên chồi
Ong hút mật rù rì chiều nắng biếc
Hoa thức suốt đêm dài không mỏi mệt
Chợt thu về chín ngọt một mùa hương

Trái tim anh cũng chín với vườn cây
Thơ kết mật một đời em chiu chắt
Em đan áo cho anh mùa gío bắc
Như đan lời vào mỗi một trang thơ

Dẫu đôi lần lòng thoáng lạnh bơ vơ
Nét chữ nhỏ run trên tờ giấy mỏng
Lại có em sưởi tình yêu ấm nóng
Như đại hạn cây thực nhựa chồi tơ

Biết vậy thôi sao cứ ngẩn ngơ
Khi hé cửa em vào sương đẫm ướt
Sau lưng em trĩu vườn thu quả ngọt
Lá rải vàng như những dấu môi hôn .

5.11.09

Người và ma

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ.
Anh bảo: - “Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ!!
Ông đang làm gì ở đây vậy?”
Ông già trả lời:- “Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao…”
Lấy vợ à? ''nên'' và ''không nên'' - thơ vui

thơ vui thơ vui đây

KHÔNG NÊN

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con
Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc
Bán cả bàn thờ sắm phấn son.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già
Ra đường ai biết chị hay bà
Sanh hai ba lượt mình teo nhếch
Má hóp, xương lòi, ốm như ma.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn
Chồng cao vợ thấp khó đi chung
Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện
Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao
Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào
Rủi khi đau bụng đi cầu cá
Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù
Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu
Rủi khi bà mớ đè lên bụng
Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm
Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?
Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt
Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen
Áo quần khi xé rách teng beng
Rủi hôm cao hứng chồng về trễ
Bể chén, bể ly, bể cái đèn.

Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng
Giận con lè lưỡi tựa bà chằng
Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm
Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô
Hàm răng lởm chởm nói bô bô
Rủi khi bả giận ôm chồng cắn
Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu
Ra đường thiên hạ bảo trèo cao
Về nhà bị vợ đì giặt áo
Mất mặt trượng phu đấng anh hào.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo
Ông bà cha mẹ khó ăn theo
Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ
Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.

Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to
Đêm nào đi ngủ cũng khò khò
Tội đức lang quân nằm kế cạnh
Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho

NÊN

Lấy vợ xin anh lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm những phấn son.

Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà.

Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn
Áo quần em mặc, vải hay thun
Người cao một bộ, em hai bộ
Tiết kiệm cho anh gấp bội phần.


Lấy vợ xin anh lấy vợ cao
Chúng mình đùm bộc lẫn cho nhau
Cây trái anh thèm, em tay với
Đỡ mất công anh bắt thang trèo.

Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn, tối em ru
Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối"
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.

Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Bởi vì vừa đủ "một người" ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặc, đỡ tiền cơm.

Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen
Vì anh, em gác cửa cài then
Vì anh, em mới làm như thế
Nên đành phải thức trắng đêm đen.

Lấy vợ xin lấy vợ sún răng
Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn
Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo
Khỏi phải mua bàn chải đánh răng.

Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.

Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc người thiên hạ bảo gì nhau
Chúng mình có phận nên duyên nợ
Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.

Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo
Sáng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào.

Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy
Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò